Nhìn thấy cô nàng liếm vết dịch nhờn kia, Ôn Văn có chút ghê tởm, sau khi nghe tới mấy trăm con thì càng nghĩ lại càng tê dại da đầu, nếu như mấy trăm con trùng này cũng ký sinh trên cơ thể con người như trước đó thì nguy hại quả thực không thể đo lường được.

Vì thế Ôn Văn đứng ra nói. "Tôi không biết thứ tôi gặp trước đó có phải là loại trùng này hay không nhưng tôi cảm thấy cần phải nói rõ với các vị một chút."

Kế tiếp, Ôn Văn kể lại tình huống người tài xế và người phụ nữ mà mình đã gặp với nhóm người.

Mọi người không khỏi cảm thấy sợ hãi, nếu thật sự là như vậy thì trong thành phố hiện giờ chỉ sợ là có tới mấy trăm người điên đang phá hoại.

Khủng Điệp lại cảm thấy đó là đương nhiên, lúc suy đoán hình thái của loài côn trùng này cô đã nghĩ tới vấn đề này, mà ký sinh là phương pháp mà sinh vật siêu năng họ côn trùng thường dùng.

Trong lúc nhóm người cảm thấy khiếp sợ vì lũ trùng này, Ôn Văn đột nhiên cảm thấy có chút không đúng, nếu hiện giờ bọn họ mới biết tình huống của côn trùng thì vì sao Hiệp Hội Thợ Săn lại quy động lực lượng đông đến như thế?

Sau khi Ôn Văn đặt ra vấn đề, một người siêu năng vẫn luôn đứng ngoài rìa bước ra.

Vị siêu thợ săn này khoác áo choàng rộng thùng thình, nhìn không rõ gương mặt, nhưng ở dưới áo choàng tựa hồ có băng vài màu đen quấn chằng chịt.

Hắn đứng ra nói: "Để tôi nói một chút về nguyên nhân hiệp hội phát nhiệm vụ sớm như vậy đi."

"Trước khi dị biến ở nơi này xảy ra, hiệp hội đã nhận được một cuộc điện thoại đe dọa, kẻ gửi đe dọa chính là tội phạm bị truy nã 'Kẻ Cuồng Trò Chơi'."

Đó không phải là Ngô Vọng à, trong mắt Ôn Văn lóe lên tia sáng, chuyện nơi này quả nhiên là do hắn gây ra.

Có điều một mình hắn có thể làm Hiệp Hội Thợ Săn huy động lực lượng đông tới như vậy, tên đó quả nhiên không đơn giản, với thực lực của Ôn Văn hiện giờ chưa chắc có thể đối phó hắn.

"Trong điện thoại Kẻ Cuồng Trò Chơi nói rằng sẽ mở cánh cổng tới thế giới trong ở thành phố Hóa Sơn, hơn nữa còn nói ở thành phố Hóa Sơn ẩn núp một đám quái vật tới từ biển sâu, đám quái vật này đang âm mưu tàn sát dân chúng hàng loạt ở trong thành phố."

"Đám quái vật biển sâu này là quái vật có tổ chức đoàn thể, số lượng khổng lồ, hơn nữa có ít nhất là hai quái vật Tai Nạn thượng tự..."

Ôn Văn thầm bĩu môi, trong lòng hiểu rất rõ, quái vật biển sâu có âm mưu tàn sát dân chúng hàng loạt trong thành phố thật ra chính là muốn đuổi giết Ngô Vọng, bọn chúng mới không có hứng thú tàn sát dân chúng trong thành phố.

Mà mục đích của Ngô Vọng đơn giản chính là mượn sức của Hiệp Hội Thợ Săn để đối phó với đám quái vật biển sâu muốn đuổi giết mình.

Có điều đám quái vật biển sâu này thật ra cũng là kẻ địch của Ôn Văn, nếu như chúng không phải vì lời nói dối của Ôn Văn mà đuổi giết Ngô Vọng thì hiện giờ người bị đuổi giết chính là Ôn Văn, vì thế Ôn Văn cũng không nói ra chân tướng với nhóm thợ săn.

Vị thợ săn bọc mình kín kẽ kia nói tiếp: "Trước đó hiệp hội đã nghĩ cách xác định tin tức đó là thật hay giả, sau khi xác nhận đám quái vật thủy sinh kia thật sự tồn tại thì bọn ta đã phát nhiệm vụ, không ngờ lại còn gặp phải đám trùng này."

Vị thợ săn kia nói xong thì đứng qua một bên không nói lời nào, mà hiện giờ Ôn Văn mới chú ý tới thực lực của người này, cảnh giới Đồng Hóa... thượng tự!

Trong số tám người ở đây vẫn luôn có một thợ săn Đồng Hóa thượng tự, hơn nữa còn không che dấu hơi thở nhưng đến tận khi đối phương nói chuyện xong thì Ôn Văn mới chú ý tới thực lực của hắn, chuyện này có vẻ hơi quỷ dị.

Những người khác cũng chú ý tới sự khác thường của người này, Khủng Điệp có chút do dự nói: "Xin hỏi ông là..."

Người đàn ông nọ có hơi sửng sốt, sau đó vỗ đầu nói: "Ah, đã quên tự giới thiệu, tôi là siêu thợ săn cấp một của khu Hoa Phủ, biệt hiểu 'Ẩn Thứ', tạm thời đảm nhiệm vị trí tổng chỉ huy hành động lần này, tôi chính là người đã gửi tin nói mọi người tới đây tập hợp."

Lúc siêu thợ săn hành động đơn độc thì quyền hạn kỳ thực không khác biệt bao nhiêu, nhưng trong siêu thợ săn cũng có phân cấp bậc, phân biệt là cấp đặc biệt, cấp một, cấp hai, cấp ba, phân biệt với Đồng Hóa chân tự, thượng tự, trung tự, hạ tự.

Giống như tên Tuân Thanh kia chính là siêu thợ săn cấp đặc biệt, mà Ẩn Thứ là siêu thợ săn cấp một thì khẳng định chính là siêu thợ săn Đồng Hóa thượng tự.

Có điều cấp bậc của siêu thợ săn thường căn cứ vào chiến công và thực lực để cùng phán xét, vì thế siêu thợ săn cấp một khẳng định là người siêu năng thượng tự, nhưng người siêu năng thượng tự nếu không đủ chiến công thì không nhất định là siêu thợ săn cấp một.

Giống như Ôn Văn, tuy thực lực đã đạt tới cấp bậc trung tự nhưng thời gian ở hạ tự quá ngắn, không tích lũy đủ chiến công, đến bây giờ vẫn là siêu thợ săn cấp ba.

Cấp bậc của siêu thời săn lúc bình thường không có ích lợi gì, nguyên nhân là vì tất cả mọi người đều chiến đấu đơn độc.

Nhưng khi có yêu cầu siêu thợ săn cùng thực hiện nhiệm vụ thì quyền chỉ huy sẽ rơi vào người siêu thợ săn có cấp bậc cao nhất.

Thấy mọi người đều trừng to mắt nhìn mình, Ẩn Thứ cảm thấy có chút không thoải mái, vì thế cười gượng nói: "Mọi người không cần để ý tới tôi, muốn thảo luận thế nào thì cứ thảo luận đi."

Ôn Văn liếc mắt một cái, ông nói ông là người chỉ huy xong thì lại bảo đừng có để ý tới ông.

Bầu không khí trên tòa nhà trở nên lạnh ngắt, Ẩn Thứ thở dài bất đắc dĩ nói: "Được rồi, kế tiếp tôi sẽ nói cho mọi người biết một chút về bước hành động tiếp theo."

"Siêu thợ săn ở đây, tính cả tôi thì tổng cộng có tám người, mỗi người đều là tinh anh nhưng chỉ có tám chúng ta thì vẫn chưa đủ, hơn mười vị siêu thợ săn khác sẽ tục tục tới nơi này trong vòng một ngày."

"Trước khi bọn họ tới thì chúng ta sẽ tản ra để thu thập tình báo và cố gắng trấn áp hỗn loạn xuất hiện trong thành phố."

"Về phần chỉ huy... thật ra tôi không phải chỉ huy tốt, chắc mọi người cũng giống như tôi, thích độc lai độc vãng, vì thế khi có siêu thợ săn cấp một khác tới, tôi sẽ chuyển giao lại quyền chỉ huy."

"Nhớ kỹ một chút, nhiệm vụ chủ yếu của mọi người là thu thập tình báo và cố gắng duy trì ổn định trong thành phố chứ không phải đơn phương độc mã giải quyết phiền phức, vì thế nếu gặp phải kẻ địch cấp Tai Nạn thì nhất định phải hành động cẩn thận, tránh rơi vào bẫy của kẻ địch."

Sau khi nói xong, Ẩn Thứ liền trực tiếp nhảy xuống khỏi nóc tòa nhà, nháy mắt bóng dáng hắn biến mất, hơi thở cũng lập tức biến mất không thấy đâu nữa, nếu không phải hắn chính là siêu thợ săn cấp một, Ôn Văn thậm chí nghi ngờ hắn đã trực tiếp ngã chết rồi.

Ôn Văn gãi gãi đầu, sao anh lại cảm thấy vị Ẩn Thứ này có vẻ rất hốt hoảng thế nhỉ.

Ban đầu hắn nói chuyện rất ổn định, đầy kinh nghiệm, thế nhưng khi tầm mắt tất cả mọi người đều tập trung vào hắn, tựa hồ hắn không được thoải mái, vì thế nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ rồi biến mất.

Người này tựa hồ có chứng sợ hãi giao tiếp.

Gặp phải chỉ huy không đáng tin như thế, nhóm người bất đắc dĩ liếc nhìn nhau, đều tự chọn một hướng rồi tản ra, dùng phương pháp của mình giải quyết phiền phức của thành phố này.

Chính là giống như lời n Thứ nói, siêu thợ săn am hiểu nhất là chiến đấu đơn độc.

Mọi người không nên tụ lại một chỗ, an toàn thì đủ an toàn đấy nhưng hiệu suất giải quyết chuyện này khẳng định sẽ càng thấp hơn.

0.13984 sec| 2405.594 kb